Logo

You are here

Wagon Xuân Du kỳ truyện

Wagon Xuân Du Kỳ Truyện
(Bản chính thức)​


Chương 1:

Bang chủ bày cờ tính Xuân Du
Đại lão giang tay lãnh trách nhiệm

[​IMG]


Một ngày mùa đông, trời ấm áp, Bang chủ wagon cùng Thần hành đại lão ngồi đánh cờ trước sảnh đại nghĩa đường. Hai bên thách đố, kẻ thua phải mời người thắng một bữa cổ vịt quấn rau muống cùng là linh dược không say không về. Cả hai quyết chiến đến gần giờ ngọ không phân thắng bại, sở mộc linh đan bốc lên nghi ngút khắp một vùng, những người đi qua hít phải khói, người thì lảo đảo bước không vững, kẻ thì bụm miệng thổ huyết. 
Ai cũng mặt mũi đỏ gay, tiếng to, tiếng nhỏ, lúc ưu thế thì cười lớn, lúc vào bí thế thì mặt mày cau có nghĩ kế phản đòn. Đang hồi gay cấn, Bỗng Bang chủ lên tiếng.

- Đại lão, hôm nay ta mời đại lão đến không phải để đánh cờ, mà là muốn bàn với đại lão một việc quan trọng.
Đại lão thần hành vội cắt ngang.
- Ấy, ấy, oánh cờ là phải công bình, Bang chủ bí cờ định kế tẩu vi hay sao?
Bang chủ biết tính Đại lão thần hành, nên mới nói:
- Thôi, thôi hãy dùng tạm ly hàn băng trà rồi từ từ ta nói.

Đại lão biết có chuyện cơ mật rồi, nên cũng gác lại chuyện thắng thua, chậm rãi làm ngụm hàn băng trà, rồi cất tiếng từ tốn:
- Bang chủ có điều gì băn khoăn, cứ sai khiến, Lão đệ xin dốc lòng.
Bang chủ bấy giờ mới thổ lộ.
- Nay đã là cuối mùa đông, chuẩn bị sang xuân, theo lệ nhà wagon thì sau tết nguyên tiêu là huynh đệ cùng là thê tử nhà ta chu du chốn bồng lai tiên cảnh. Ngặt nỗi, năm nay đi mấy bận rồi, nên ta đang chưa nghĩ được nơi nào ngao du cho thuận lòng.
Nói đến việc ngao du, Đại lão thần hành mắt sáng lên, nét mặt rạng rỡ, vội nói:
- Lão đệ chu du khắp chốn, cảnh vật mọi miền đều đã thăm thủ đủ cả, phía tây kinh thành gần hai trăm dặm, có một nơi xứng là xứ bồng lai tiên cảnh thuận cho bang hội ta du xuân, việc này, Bang chủ cứ để cho lão đệ trù liệu.

Nói rồi hai người cùng ra về, quên cả món cổ vịt quấn rau muống.

Ba ngày liền sau đó, Đại lão không luận wagon bí truyền như thường lệ, ban ngày ngủ li bì, thỉnh thoảng tỉnh dậy thì nhấp vài ngụm hàn băng trà cầm hơi, đêm đến thì tắt đèn ngồi ngửa mặt lên giời xem sao bấm độn đặng tìm ngày giờ hoàng đạo khởi hành. Đến ngày thứ tư thì cưỡi con la già lọc cọc đến Đại nghĩa đường từ sáng sớm, đánh trống vang cả một vùng, đòi triệu gấp Cơ mật viện đến bàn chuyện.

Bang chủ biết Đại lão thần hành đã gieo quẻ bấm độn xong, nên đã chờ sẵn sau gốc cây đa cổ thụ, chỉ chờ đại lão đến thì đi nhanh qua chính môn, ngồi vào chiếc ghế da hổ quyen thuộc, kêu tả hữu hai bên ngồi ngay ngắn bàn chuyện vân du. Sắp xếp đâu đấy xong xuôi, thì bang chủ dõng dạc lên tiếng.
- Buổi thiết đường hôm nay, ta mời cơ mật viện đến để họp bàn chuyện du xuân cho huynh đệ cùng thê tử nhà wagon. Việc này ta đã giao cho Thần hành đại lão trù bị từ mùa đông năm trước, nay mới chọn được ngày hoàng đạo, tất cả các huynh đệ hãy nghe Thần hành đại lão trình bày.

Lúc này, Thần hành đại lão hùng dũng bước lên gần bang chủ, mắt sáng quắc, dõng dạc nói:
- Bang chủ giao ta việc này đã lâu, nay xin loan báo cùng huynh đệ. Sau tết nguyên tiêu bảy ngày, tức ngày hai mươi hai tháng giêng là hoàng đạo, nhà wagon sẽ xuân du phía tây kinh thành, xuất phát từ đại nghĩa đường, theo quốc lộ sáu, đến Hòa Bình dừng lại nửa canh giờ để bái kiến tri phủ, rồi tiếp tục đi, đến thảo nguyên mộc châu thì hạ trai, thăm thác dải yếm, ngũ động thiên cung. Ngày đi, đêm ngủ, uống rượu bát to, ăn thịt miếng lớn, thật không vui thú gì bằng.

Nghe Đại lão thần hành nói đến đây, thì tất thảy huynh đệ đều háo hức vô cùng, ai ai cũng muốn biết cho tường tận. Bỗng bang chủ hô lớn:
- Hết giờ thiết đường, đóng cửa lại, tiến thẳng đến Đức béo tửu quán để luận tiếp.

Tất thảy lục tục kéo nhau đi đến tửu quán, sau khi yên vị, mỗi người nốc liền 3 vại linh dược mầu vàng, khí thế hừng hực luận bàn cho chuyến du xuân, lúc cao hứng lên thì lại mời cả đám du ca cái bang vào làm vài bài cho hạ tửu, đến tận giờ dậu mới tan cuộc, ai về nhà nấy chuẩn bị cho chuyến đi.

---------------------
Chương 2:

Giả du ca, thám sỹ dâng mật lệnh
Chớp thiên thời, Hắc động chủ bày binh

[​IMG]


Lúc bấy giờ, kinh thành mới xuất hiện một Hắc động không rõ danh tánh, chuyên hành tẩu ban đêm. Đêm đó, hắc đông đốt đuốc sáng trưng, Động chủ triệu đám lâu la ra hỏi:
- Thám sỹ đâu, người đã dò la tin tức của wagon hội đến đâu rồi.
Tên thám quân lúc bấy giờ bước ra tâu:
- Thưa động chủ, tại hạ hôm nay giả làm đám du ca, hành trang là tăm, kẹo cùng là bộ khuếch âm, lân la nơi wagon hội hay luyện linh dược, đã dò la được rất nhiều tin mật mang về cho động chủ.
Hắc Động chủ, sốt duột cắt ngang:
- Nhà ngươi dài dòng quá, mau nói ta xem, đám wagon hội bàn tính như thế nào.
Tên thám quân vội vã tiếp lời:
- Bang chủ nhà wagon đã giao cho tên Đại lão thần hành trù liệu chuyến xuân du. Hơn ba chục người, mười bốn xa mã được đánh số thứ tự, cờ hiệu mang dòng chữ "Nano thủy lọc", bảo bối mang theo là bộ "Ngũ đàm" do tên Vạn Lý truyền âm cung tiến để tiện bề đàm đạo. Bang chủ đi cùng thứ đệ, Đại lão thần hành không mang theo xa mã, lại có tên Thánh thủ thư Koạt mo đi theo.

Hắc động chủ nghe đến đây thì cười ha hả, nói lớn:
- Bang chủ nhà wagon ta nghe đã lâu, tưởng thao lược thế nào, đừng hòng qua mắt ta. Các người nghe ta nói đây, Wagon hội tung hỏa mù thôi, chúng giả du xuân để che mắt thiên hạ, ta biết chúng định làm gì rồi.
Cả đám lâu la Hắc động nhao nhao lên nói:
- Hắc động chủ mau mau nói đi.
Lúc bấy giờ hắc động chủ mới bắt đầu diễn giải:
- Các người hãy xem, Bang chủ wagon lần nào đi cũng mang theo thê tử, lần này lại đi cùng thứ đệ, ắt không phải chuyện ngẫu nhiên. Hai tâm phúc của hắn là Kỳ nhân song họa và Vạn lý truyền âm ở lại ắt có mật kế. Thánh thủ thư Koạt mo, suốt năm quanh quẩn ở nhà, lần này lại tuần du, các người không thấy chuyện lạ sao? Tên bang chủ này thật là ma mãnh, đánh cờ cả buổi sáng để tính nước đi thôi. Chúng sẽ giả du xuân, để mang báu vật đi cất giấu, đây là thiên cơ cho Hắc động ta.

Hắc động chủ vừa dứt lời thì, tên thám sỹ hiến kế:
- Theo tại hạ dò la, bang chủ wagon phong cho tên dangtan77 làm Tây tiến ngự tiền thị vệ. Tên này sức trẻ, lại thông thạo địa hình sơn cước, nhưng rất mê tửu sắc, chỉ cần dùng mỹ nhân kế là hạ được tên này. Koạt mo là một tên thủ thư, tính cẩn thận, luôn muốn mọi việc chu toàn, yếu điểm là không quen trận mạc, lần này hắn làm trung quân, lại đi trên chiếc bạch xa có "Núp cầu thần nhãn" chiếu xa một trăm thước, nhìn rõ kiến, ruồi. Chắc chắn báu vật do đích thân tên này áp tải, chỉ cần chặn đánh Koat Mo thì cướp được hàng quý.
Hắc động chủ cười ha hả, nói:
- Nói có lý lắm, các ngươi nhận quân lệnh đây.

-----------

Chương 3:

Ngày hoàng đạo, xuất hành Tây tiến
Chẳng dối lòng, thị vệ kiếm Mỹ Nhân

[​IMG]


Theo đúng trù liệu của Đại Lão kỹ nghệ thần hành, nhằm ngày hai mươi hai tháng giêng, Wagon hội xuất hành giờ mão. Khi trời còn chưa sáng rõ mặt người, mười bốn xa mã tề tựu trước chính môn Đại nghĩa đường. Tất thảy theo lệnh của bang chủ, thê tử cùng đám tùy tùng an tọa trên xa mã, không ai được bén mảng đến gần bang chủ, tránh lộ quân cơ.

Cơ mật viện được triệu riêng nhận quân lệnh, mỗi xa mã đều gắn cờ hiệu mang dòng chữ "Nano lọc thủy", chỉ có 5 huynh đệ được mang theo "Ngũ đàm" bảo bối. Đoàn xa mã được bố trí theo thứ tự, Tây tiến ngự tiền thị vệ dangtan77 đi trước một dặm dẹp đường, tiền quân là Kỹ nghệ Thần hành đại lão minck, cảnh giới là Hắc toàn phong Mắt đen 69 trên xa mã có "Núp cầu thần nhãn" được phép tiến lui không theo đội hình phòng có biến. Koạt mo giữ vị trí trung quân, bất luận thế nào cũng không được thay đổi vị trí, hậu quân do đích thân Bang chủ Hieunam chốt chặn. Bố trí song, ai về xe đó sẵn sàng đợi lệnh xuất phát.

Xong xuôi đâu đấy, Bang chủ gọi riêng Koạt mo ra, cẩn mật to nhỏ:
- Lần này xuân du tây tiến, Wagon hội có mang theo một báu vật để dâng tri phủ Hòa Bình, vật này không bán không mua được, nên đám thảo khấu luôn tìm cách chiếm đoạt.
- Là vật gì mà Bang chủ cẩn mật vậy, đến Thần hành đại lão còn không biết, Koạt mo nói.
- Đây là "Wagon logo kim khánh" được chế tác từ ngọc trong suốt, trạm trổ tinh vi, dát vàng tứ cửu, lão đệ là người cẩn mật nhất, nên ta giao cho lão đệ, tuyệt đối không được khinh suất.
Lúc này, mặt Koạt mo biến sắc, trời lạnh mà mồ hôi vã ra như tắm, đoạn phân trần:
- Vinh hạnh này Koạt mo không dám chối từ, hèn nỗi chưa thông thuộc địa hình sơn cước, lại lần đầu chu du, nếu có biến sự, không gánh được phần trách nhiệm. Hay Bang chủ giao cho Hắc toàn phong mắt đen, người này dũng khí đầy mình, lại thành thục địa hình, ắt việc lớn sẽ thành.
- Không được, đám thảo khấu thường tập trung triệt hạ dũng tướng để thị uy, mười phần thì chín phần chúng đoán là kim khánh do hổ tướng áp tải, để hắc toàn phong áp tai, coi như mất chắc rồi. Ta đã tính kỹ, chỉ có đặt trên xa mã của những người trói gà không chặt như lão đệ là ít bị nghi ngờ nhất, mọi việc ta đã trù liệu, lão đệ cứ yên tâm.
Thấy Bang chủ và Koạt mo thầm thì đã lâu mà chưa có lệnh xuất phát, Ngự tiền thị vệ dangtan77 lao đến, vội vã nói:
- Hí hí, Bang chủ cùng quân sư lại lo gặp đám yêu nữ như trận Đà thành hay sao?
- Ngự tiền thị về về vị trí, không lạm bàn quân cơ, việc của đệ cứ theo quân lệnh, Bang chủ nói
- Tiểu đệ tài hèn, sức mọn, nhưng cũng đủ để lãnh phần ngự tiền, nếu không hoàn thành xin bang chủ ban phạt, nhưng......, nhưng...
- Tiểu đệ còn băn khoăn việc gì, cứ nói.
- Tiểu đệ làm ngự tiền thị vệ, hiểm nguy đến mấy quyết không từ nan, nhưng nếu...., nếu đám yêu nữ hoành hành trên đường, thì Bang chủ khỏi cần bận tâm, cứ theo đội hình mà chạy càng nhanh càng tốt, việc giao đấu với yêu nữ ...cứ để tiểu đệ làm trọn gói, rồi hạ hồi phân giải.

Lại nói đến Hắc động chủ sau khi nghe thám sỹ báo việc wagon xuân du, đoán chắc sẽ mang báu vật theo thì quyết tổ chức cướp bằng được, hắc động chủ hô lâu la bày trận đồ chặn đánh, Hắc động chủ nói:
- Đoàn xa mã Wagon xuất phát theo hướng nam kinh thành, qua Hà đông quận, theo quốc lộ sáu đến địa giới Hòa bình sẽ dừng chân nghỉ, tri phủ Hòa Bình nghênh tiếp tại "Sao Mai gia trang" chỉ nửa canh giờ, nên nhất định chúng không dâng báu vật, các ngươi cho thám sỹ giả dạng lữ khách theo dõi mọi biến động cho ta. Chúng sẽ đi tiếp đến điểm dừng chân thứ hai hạ trại nghỉ ăn trưa, bọn này rất cảnh giác, nên các ngươi phải dẹp hết đám lục tặc trên đường, cho chúng đi qua thuận lợi, không mảy may nghi ngờ mới mong cướp được báu vật.

Nghe đến đây, đám lâu là hắc động khí thế hừng hực, nhao nhao đòi dẫn quân chặn đánh lập công, Hắc động chủ vốn là tay thao lược bình thản nói:
- Tên Hắc Toàn phong Mắt đen 69 rượu uống cả chum, sức địch muôn người, ngồi trên chiếc xa mã có Núp cầu thần nhãn Q5, lại có tên ngự tiền thị vệ dangtan77 cũng chẳng phải hạng vừa, các ngươi không phải là đối thủ của chúng đâu, phải dùng mưu, lợi dụng địa hình hiểm trở mới triệt hạ được đám này, cướp được báu vật mà không tổn hại sinh binh mới vang danh thiên hạ.
Cả đám lại nhao nhao lên hỏi, Động chủ có kế hay xin cho các tiểu tướng vén mây mù nhìn thấy trời xanh, mong lập công báo đáp, Hắc động chủ nói tiếp:
- Chuẩn bị cho ta "Ngọc cẩu thần tửu" đậm đặc, pha thêm linh dược cướp được của lão Amakong, cho vào hai nậm nhỏ, nút bằng nhiễu đỏ, thắt dây vàng kết hoa, đích thân trưởng nữ cả của ta gánh đến điếm khách gần nơi chúng hạ trại, dùng lời lả lướt mời tên Ngự tiền thị vệ nếm vài ngụm, nội trong ba canh giờ mới phát tác. Tên Koạt mo, không quen địa hình sơn cước, lại mang theo thê tử, bản tính cảnh giác, lại không ham tửu sắc, nên phải tìm cách triệt xa mã của hắn, để hắn lò dò đi chậm lại sau đoàn hơn hai dặm, bảo bối Ngũ đàm mất tác dụng, ắt mất phương hướng, tiếp đó dùng mũi tên đồng bắn hỏng bộ Núp cầu thần nhãn của hắn. Làm như vậy, mười phần thì chín phần hắn sẽ đi vào thiên la địa võng của ta.
Đám lâu la của Hắc động lại nhao nhao lên tiếp:
- Còn các tên khác thì sao, Động chủ?
- Chỉ cần đánh Ngự tiền thị vệ, Hắc toàn phong và Quạt mo, là đội hình chúng hỗn loạn, đầu đuôi không ứng cứu được nhau, Bang chủ của chúng sẽ không còn đầu óc nào mà phòng vệ, chỉ lo vật báu bị cướp nên sẽ hoảng loạn. Các tên còn lại, phần vì lo bảo vệ thê tử, phần mải mê ngắm xứ bồng lai tiên cảnh, chỉ cần cho các dân nữ bỏ xiêm y tắm bên các con suối là làm chúng mất tập trung. Vả lại, Bang chủ Hieunam quá cảnh giác, không báo cho đám này biết có báu vật đi cùng, nên chúng không biết gì mà hành động.
Nói xong, Hắc động chủ quay về, triệu thứ nữ ra từ tốn nói:
- Ái nữ vô cùng yêu mến của ta, nay có một việc ta muốn nhờ con để thực hiện ước mơ từ thời ông nội của con, mà chưa thực hiện được, con nhất định không được từ chối đấy, đây là thiên thời đã trao vào tay ta, chỉ có một lần này để ta báo đáp tổ tiên.
- Phận liễu yếu đào tơ như con sao gánh vác được trọng trách này, thưa Động chủ.
- Con hãy bình tâm, việc không khó như con nghĩ đâu, ta sẽ cho người bảo vệ con.
- Việc gì vậy, động chủ cho con biết được không.
- Con theo ta đã nhiều năm trên giang hồ, cũng đã biết mưu mô, quỷ kế của ta như thế nào rồi, nhưng lần này ta không tự làm được, ta cần con giả dạng làm kẻ bán cơm lam muối vừng trên đèo như những người khác, khi thấy đoàn xa mã wagon đến, có ám hiệu của thám sỹ thì con mời bằng được tên Ngự tiền thị vệ mua ăn vài miếng cơm lam, chỉ thế thôi.
- Thưa động chủ, việc này...., con hết lòng phụng sự Động chủ.

----------
Chương 4:
Ngọc cẩu tửu, mỹ nhân dâng trọn
Tục bắt vợ, thị vệ chớp thời cơ

[​IMG]

Lại nói đến đoàn xa mã wagon, sau khi truyền thị thâm ý với Quạt mo, Bang chủ đi lại một vòng kiểm tra, thấy mọi việc đã ổn thỏa thì khoát tay ra hiệu xuất phát. Trời chưa sáng rõ mặt người, đoàn xa mã đi đến đâu, sáng rực cả một vùng trời, các huynh đệ ai ai cũng phấn trấn giữ yên cương theo đúng sắp xếp của Bang chủ. Trên đường tuyệt nhiên không thấy bóng dáng của đám lục tặc áo vàng đai tía.
Trời dần sáng, những giọt sương sớm long lanh còn đọng lại trên đầu ngọn cỏ ven đường, cảnh vật vô cùng bình yên. Phút chốc đã đến địa giới Hòa bình, Bang chủ cất tiếng oang oang qua Ngũ đàm bảo bối:
- Đã đến địa tô Hòa Bình, các huynh đệ tiến thẳng đến Mai Hoa gia trang, luận trà trong nửa canh giờ rồi tiếp tục lên đường.

Cả đoàn hùng dũng tiến vào Mai hoa gia trang, được tri phủ nghênh đón trọng thị, tay bắt, mặt mừng, bất luận kẻ trước người sau, tình thân như thủ túc. Hơn hai mươi tỳ nữ của Mai hoa gia trang xiêm y xúng xính, dung mạo tươi tỉnh đồng loạt cúi chào, rồi bẽn lẽn dâng trà cho các huynh đệ nhà wagon, làm cho thần hành đại lão minck xúc động, á khẩu bất ngôn, bang chủ đứng gần phải dùng tay nhéo hai lần hai là bốn cái vào mạng sườn, lúc bấy giờ đại lão mới lắp bắp được hai câu:
- Hạnh ngộ, hạnh ngộ.
Các loại sở mộc linh đan được mang hết ra mời nhau liên hồi không dứt, hương khói bốc lên nghi ngút một vùng, tiếng cười nói râm ran khắp một vùng, thật là vui mừng không kể siết. Sau nửa canh giờ, thì tất thảy lại cáo từ để lên đường, tiết xuân ấm áp làm cho lòng người phấn chấn bội phần, ngựa vui tiếng nhạc, người người hát ca. Sau đúng nửa canh giờ đàm đạo, thì bang chủ cáo biệt lên đường, tri phủ hòa bình lưu luyến ra tận đại môn gia trang tiễn.

Đoàn xa mã lao nhanh vun vút trên đường, để lại đằng sau tiếng gió cuộn ào ào, lúc hùng dũng xuất đầu nơi đỉnh dốc, lúc lại mất dạng sau chân núi, cứ thế chiếc nọ nối chiếc kia lao nhanh về phía trước. Đi được hơn một trăm dặm, gần đến giờ ngọ thì bang chủ ra lệnh hạ trại, nghỉ chân, để chuẩn bị vượt đèo lớn. Bang chủ cẩn trọng đi một vòng kiểm tra từng chiếc xa mã, nhưng không thấy điều gì bất thường, lại lệnh cho mang quân lương để huynh đệ, cùng thê tử thưởng ngoạn bên bãi cỏ rộng ven đường, vừa ăn, vừa cười nói râm ran khắp một vùng.

Bỗng, Ngự tiền thị vệ dừng ăn, hít hít mấy cái, mắt sáng dực lên hô lớn:
- Ta thấy hương tửu, hương tửu đâu đó, ắt phải là loại rượu quý, chưng cất lâu lăm mới có loại hương bay xa như vậy.
Nghe thấy vậy, Hắc toàn phong mắt cũng sáng lên theo, đi mấy trăm dặm, chưa được giọt nào, thật là khát quá đi mất, các huynh đệ tìm đâu đây xem có tửu điếm nào không, làm vài ngụm cho đỡ khát đê. Ba bốn huynh đệ buông bát bỏ đũa đồng loạt tỏa đi tìm tửu điếm, đi chưa đến nửa dặm, thì thấy một tửu điếm nhỏ ven đường, mọi thứ đều cũ kỹ, sờn chóc, chỉ bán mấy món hoa quả bình thường. Ngự tiền thị vệ bước vào, đặt chân lên ghế hô lớn:
- Tiểu nhị đâu, mang cho ta hai chum rượu
Một thiếu nữ bận y phục người Mông bước ra, bẽn lẽn nói:
- Tệ quán không có rượu, chỉ có trà nước cùng mấy món đồ vặt cho lữ khách, mong đại hiệp thứ lỗi cho.
- Ta thấy hương tửu bay ra gần nửa dặm mới tìm đến đây, lẽ nào không có một giọt nào, Thị vệ nói
- Đại hiệp thứ lỗi, nhà có 2 nậm là loại rượu của thân phụ, làm nghề đốn củi, không dám mang ra mời khách.
- Không cần đa lễ, mạn phép thân phụ, cô nương cho huynh đệ nhà ta mỗi người vài hụm cho đỡ khát.

Nghe vậy, thiếu nữ kia chần chừ một lát, rồi đi vào lấy hai nậm rượu, nút nhiễu đỏ, quấn dây vàng tết hoa ra, hương tửu thơm bốc ra làm cho Thị vệ không cầm được lòng trong lúc đang khát, lập tức mở nút tu hết cả nửa bình, Hắc toàn phong đứng gần nhưng không can ngăn kịp. Bất chợt hắc toàn phong nhớ đã nghe kể về cuộc đối tửu của bang chủ trong trận Đà Thành với ba tỉ muội trên đường, giờ này vẫn chưa biết thực hư thế nào, bèn đổi ý, không uống nữa. Thấy hắc toàn phong có vẻ nghi ngại, thiếu nữ kia lên tiếng:
- Chẳng hay, đại hiệp lo ngại trong rượu có độc hay sao? tiện nữ đã nói là không có rượu bán, đây là rượu của thân phụ, dùng mỗi buối sáng trước khi lên rừng đốn củi.
Nghe nói vậy, Hắc toàn phong tỏ ý ái ngại, hay mình đa nghi quá, làm phụ lòng người tốt, bèn nói:
- Huynh đệ ta còn chặng đường dài, rượu không làm hết khát được, ta chỉ xin một chén nhỏ đỡ phụ lòng cô nương.
Nói rồi từ tốn rót ra một chén nhỏ, toan đưa lên uống, đoạn nghe tiếng nữ khác cất lên từ phía sau:
- Các đại hiệp đi đường xa chắc mệt, dùng tạm mấy ống cơm lam cho đỡ đói đi, có cả muối vừng tiện nữ tự tay làm tối qua đây ạ.
Thấy vậy, Hắc toàn phong nhanh trí lén hất chén rượu xuống đất, rồi quay ra hỏi Ngự tiền thị vệ:
- Sư huynh, đường còn dài, phải vượt đèo cao, chưa biết có kịp hạ trại trước lúc trời tối không, ta cứ mua cơm lam về dùng.

Lúc này, Ngự tiền thị vệ mới để ý người nữ bán cơm lam cũng mang trang phục người Mông, khuôn mặt thanh tú, má hồng, môi đỏ, ngón tay dài mà thuôn. Đang tần ngần ngắm thì bất giác người nữ ngước mắt lên nhìn, hai ánh mắt gặp nhau, Ngự tiền thị vệ cảm thấy mặt nóng bừng, hành động luống cuống, người nữ kia cũng sững người như trúng độc phong, hai má ửng hồng, đoạn cúi mặt sửa soạn cơm lam, lúng túng làm muối vừng vương vãi. Bất giác Tây tiến ngự tiền thị vệ dangtan77 nghĩ há chẳng phải là "cái duyên ông trời đã se, cái que ông trời đã buộc", đến nước này, thì....

Đúng lúc đó, Ngũ đàm oang oang tiếng Bang chủ:
- Các huynh đệ tiếp tục lên đường, phải vượt đèo cao trước khi trời tối.
Ngự tiền thị vệ mồm lẩm bẩm nàng kia chắc "Tình trong như đã, mặt ngoài còn e" thôi, đến cái nước này, thì ta cứ "tiền trảm hậu tấu", đoạn quát lớn:
- Người ta tìm bấy lâu nay đã gặp, hôm nay ta theo tục người Mông, bắt nàng về làm vợ đây.
Người nữ kia, chưa kịp hiểu đầu đuôi câu chuyện thế nào thì đã bị Ngự tiền thị vệ dùng cánh tay như hộ pháp cắp chặt chạy như gió cuốn về phía xa mã của mình. Hắc toàn đứng gần đó, thấy Thị vệ cắp người nữ chạy đi, liền nghĩ, còn một ả để lại làm gì, thôi thì cứ bắt nốt cho có đôi.

Sợ bang chủ phát hiện, Ngự tiền thị vệ dùng thuật kinh công vô ảnh, miệng lẩm thần chú cho bộ "tự động viễn khóa" do bang chủ ban tặng, lập tức xa mã tự bật cửa, thị vệ cắp người nữ nhảy vào, cửa khóa sập lại, mọi việc chỉ diễn ra trong tích tắc, đoạn Thị vệ quát lớn:
- Lập tức lên đường, không được chậm trễ.

----------------
Chương 5:
Đèo Thung Khe, wagon đại bại
Xứ Ai Lao, hội ngộ trùng phùng

[​IMG]


Trước nói, Hắc động chủ muốn cướp bằng được báu vật từ wagon hội, nên đã bày binh, bố trận, lại chỉ thị cho hai ái nữ dùng quỷ kế "ngọc tửu - Cơm Lam", trận đồ đã được bày sẵn, chỉ chờ wagon đến là cất lưới, quân binh đã sẵn sàng, hắc động chủ thân chinh chỉ huy, các thám sỹ liên tục cấp báo tin tức dò la được từ đoàn xa mã của wagon hội. Hắc động chủ trong lòng vui sướng, thiên thời đã vào tay ta, bọn wagon hội có chạy lên trời cũng không thoát lần này.
- Cấp báo, cấp báo. Tiếng thám sỹ vang lên.
- Đám wagon đã đến đèo Thung khe chưa, Hắc động chủ nói.
- Bẩm động chủ, bọn wagon mới bắt đầu vào chân đèo, nhưng ......nguy rồi, nguy rồi
- Có việc gì nói mau
- Thứ nữ của Động chủ đã bị thằng Ngự tiền thị vệ bắt đi mất rồi.
- Chúng mày là lũ ăn hại, cả một lũ đứng đó mà không làm gì được thằng thị vệ đó à
- Tại hạ tội đáng muôn chết, nhưng thằng đó dùng kinh công vô ảnh, chỉ kịp nghe nó quát một câu, thì gió bụi ào ào, mở mắt ra đã mất dạng rồi.

Lúc này đoàn xa mã wagon đã đi đến chân đèo, đường dốc lớn, quanh co, uốn lượn, hậu quân không nhìn thấy tiền quân, mọi việc chỉ thông tín qua Ngũ đàm. Càng lên cao, vân vũ càng mạnh, bầu trời bắt đầu sầm lại, đâu đó tiếng chư vũ điều kêu eng éc, xem chừng dễ có biến, bang chủ huấn thị:
- Các huynh đệ cẩn thận, đang trưa mà vân vũ mù trời, đường vắng không bóng người thế này ta e có biến, tất cả phải bám nhau.
- Đang lên dốc, xa mã chở nhiều quân lương cùng là gia quyến, đi chậm lại dễ tụt dốc, rất nguy hiểm, tất cả các huynh đệ tắng tốc tối đa, giữ tốc độ, sẽ hội quân dưới chân đèo. Tiếng Đại lão thần hành minck cất lên.

Đúng lúc đó, không kìm được cơn nóng giận, cũng là lúc wagon đã lọt vào trận thế, Hắc động chủ phát lệnh tấn công. Đội cung thủ tinh nhệ của Hắc động khai hỏa, ngay phát đầu tên cung thủ vốn là hậu duệ của tiểu lý quảng Hoa Vinh đã bắn một phát đứt dây cương của Ngự tiền thị vệ, làm xa mã loạng choạng, phải dừng lại vệ đường, cả đoàn xa mã wagon càng nhốn nháo, không giữ được đội hình.

Tên thứ hai của hắc động, vốn là chắt mười hai đời của Một vũ tiễn Trương thanh, cầm một viên đá nhỏ ném một phát vào bộ Núp cầu thần nhãn của xa mã Quạt mo, làm xa mã khựng lại, bốc khói khét mù, quạt mo bất chấp hiểm nguy quất mã tiếp tục chạy bám theo, càng chạy càng thấy mất dạng, không nhìn thấy bóng huynh đệ nào, ngũ đàm cũng mất tác dụng.
Quạt mo chạy liền năm dặm mới dám quay đầu nhìn lại, thì thấy một xa mã bám đuổi theo, đi nhanh theo nhanh, đi chậm cũng chậm lại. Quạt mo hoảng hốt chợt nghĩ, hay lại gặp đám lục lâm thảo khấu chốn này, kể như hôm nay mười phần thì chín phần mất Wagon kim khánh rồi. Trong lúc bấn loạn, lại nghĩ, chạy thì không thoát, thôi thì liều mình dùng "không thành kế" vậy, liền quay lại quát lớn:
- Người sau ta là ai, mau khai danh.
- Tiểu đệ là tuangiga31mes2c, người phủ Thái Nguyên đây, Bang chủ đã mật kế cho tiểu đệ chặn hậu hộ tống quạt mo tiên sinh.

Nghe nói vậy, Quạt mo mới hoàn hồn, lấy tay lau mồ hôi vã trên trán, đoạn chấn an thê tử rồi tiếp tục quất mã tiến lên phía trước. Chạy thêm được một lúc Quạt mo thấy chiến mã của ngự tiền thị vệ bên đường, biết Thị vệ bị tấn công nhưng đang cầm báu vật trong tay, quạt mo không dám kinh suất, trên người không còn cái gì ứng cứu được, bèn vơ vội một vật sau lưng, quăng xuống cho thị vệ, rồi tiếp tục chạy thục mạng.

Chạy mải miết không thấy huynh đệ đâu, trời đã gần tối, Quạt mo thấy trong lòng lo lắng vô cùng, chợt phía trước hiện ra một ải môn, trên đỉnh có ghi chữ: Lóng Sập biên ải đồn, chợt nảy ra ý hay: "tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách".

Bị tấn công dữ dội, lại không có phòng bị nên đoàn xa mã Wagon chạy toán loạn, mỗi người một phương. Hắc toàn phong Mắt đen 69 tả xung hữu đột, cũng chỉ chống đỡ được mấy chiêu của đám Hắc động quân đông, tướng mạnh, ào lên tấn công như vũ bão, Hắc toàn phong vừa đánh vừa rút để bảo toàn cho huynh đệ cùng gia quyến đi theo, đến khi trời tối ới gom được mấy huynh đệ, hạ trại ven rừng, đợi đêm xuống mới mò đi đào măng về luộc ăn cho đỡ đói.

Lại nói đến Quạt mo, đến biên ải nhưng ngặt nỗi trong người không có chiếu khán, trong lòng trộm nghĩ nếu ở lại chắc chắn bị truy kích, nên bằng mọi giá phải lánh sang Ai lao may ra có cơ hội tìm về. Quạt mo đành để lại gia quyến, một bình ôm wagon kim khánh, chờ trời tối mò mẫm men theo tiểu lộ sang Ai lao. Rừng đêm sương lạnh, tiếng chư vũ điều kêu eng éc rợn người, Quạt mo bước thấp bước cao, lúc đi lúc chạy không ngoái cổ lại. Bỗng trong ánh sáng lờ mờ của ánh trăng, Quạt mo thấy một con hổ cao lớn đang đi lại phía mình, Quạt mo rụng rời chân tay, thoát được thảo khấu, tưởng yên thân, ai ngờ gặp hổ dữ, lần này chắc ...., Quạt mo cầm wagon kim khánh hai tay giơ lên đầu mà rằng:
- Hỡi bang chủ, Quạt mo này không trao lại được cho Bang chủ chiếc kim khánh này rồi, Quạt mo thoát được thảo khấu, chứ không thoát được hổ dữ, xin bái biệt bang chủ cùng huynh đệ.
Vừa dứt lời, con hổ chồm về phía Quạt mo, bỗng cất tiếng người:
- Ta đây, lão huynh đệ, Bang chủ Hieunam đây.
Chưa kịp hoàn hồn, thì một bóng người cao, da đen, trán cao, mắt sáng lại xuất hiện phía sau lùm cây, cất tiếng thì thầm:
- Đại lão thần hành minck đây.
Quạt mo chưa hiểu là người hay ma, thì hai người đồng thanh đọc câu mật chú: "Mai động thần chủ", thôi đúng rồi, Bang chủ và đại lão đây rồi. Lúc bấy giờ ba người mới vừa đi, vừa thì thầm to nhỏ kể lại sự tình, Bảng chủ nói:
- Lúc Thị vệ trúng tên đứt dây cương, ta định ứng cứu, nhưng lại thấy phía trước còn mấy huynh đệ nữa cũng đang chạy toán loạn, nên chạy theo tiếp ứng, phải chia nhau ra mỗi người một ngả để phân tán đám thảo khấu. Hắc toàn phong Mắt đen 69 cùng mấy huynh đệ đi hướng khác, chắc ở lại bên kia rồi, chỉ có ta và thần hành vượt sang đây đánh lạc hướng bọn thảo khấu. May mà trước khi đi, ta vơ vội được tấm da hổ, thường ngày lót ghế ngồi, giờ mới có cái khoắc cho đỡ lạnh.
Lúc bấy giờ, ba người mới hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện, kéo nhau ra một gò đất trống, bang chủ từ từ rút trong người ra một cái bọc, chậm rãi nói:
- Lúc chạy thoát sang đây, ta mò đến một tửu điếm, thèm linh dược mầu vàng nhà mụ Nhàn béo quá, nên mua tạm 3 nậm, rồi nhân có đùi gà nướng ta làm luôn 3 chiếc, đám thảo khấu không sang đây truy kích được đâu, cứ từ từ uống đi rồi mai tính kế tiếp.
Quạt mo nhận một chiếc nậm linh dược từ tay bang chủ, thấy làm bằng bạc, chạm trổ tinh vi, có khắc dòng chữ "Ai Lao Pí chiểu", đoạn đưa lên uống ừng ực cho đỡ cơn khát, cả ba người đều trầm ngâm, không ai nói gì, im lặng nhìn về Đại việt bên kia con suối.

Đám Hắc động sau khi tấn công nhà wagon, nhưng không cướp được báu vật thì vô cùng tức tối, rút quân về động. Hắc động chủ tức tối, không ăn không uống cứ đi đi, lại lại làm cho lâu la mặt mũi sợ sệt vô cùng. Đột nhiên, Hắc động chủ ôm mặt khóc dưng rức mà tham:
- Ta hại ái nữ của ta rồi, thằng Ngự tiền thị vệ nó nốc cả nậm Ngọc cẩu thần tửu, lại bắt con gái ta mang theo, giờ không biết sống chết ra sao, hu hu...
Bất giác, Hắc động chủ nín bặt, quay sang hỏi đám lâu la:
- Còn thứ nữ của ta đâu, ta sai nó giả dạng đi bán cơm lam, để hạ độc tên Hắc toàn phong, giờ đâu mất rồi.
Tên thám sỹ lắp bắp:
- Thưa, thưa động chủ, trưởng nữ bị tên mặt đen đó dùng một tay xách theo, rồi quẳng lên xa mã thằng Thị vệ rồi, nó vứt lại cơm lam và mấy cắc bạc đây này.
Hắc động chủ ngồi thụp xuống ôm mặt, rồi bất giác nói:
- Đất có thổ công, sông có hà bá. Đường này do ta mở, cây này do ta trồng, bọn Wagon chạy đâu cho thoát.
Hắc động chủ nói, rồi khoát tay cho đám lâu la thu binh.

Trước nói, tây tiến ngự tiền thị vệ dangtan77 tan, sau khi bắt được thứ nữ của hắc động chủ, lại được hắc toàn phong quăng lên xe trưởng nữ, thì bối rối không biết xử trí ra sao, lại nhanh trí dùng thuật viễn đàm, kéo theo một huynh đệ vốn cao tay về huyệt đạo lên xa mã, chốt chặt cửa, điểm huyệt hai người nữ kia á khẩu, tứ chi bất toại. Đêm đó, hai người bỏ lại xa mã bên vệ đường để nghi binh, đoạn mang theo hai nữ nhân kia vào một điếm khách. Lúc này, Ngọc cẩu tửu cũng đã ngấm, Thị vệ thấy trong người dạo dực, không sao chịu được, bèn tiến đến chỗ người nữ kia buông lời thổ lộ:

- Vị cô nương à! Tại hạ có một thanh đoản côn, dài tầm tấc rưỡi, đầu không nhọn không sắc, xung quanh phát khí chí dương, vật này cương nhu tùy lúc. Lúc nhu nhìn yếu ớt vô hại, thực ra đang ẩn giấu sát khí, tích tụ công lực để lúc cương thì uy lực vô cùng, dũng mãnh vô song, giết người ngoài quan ải, có thể cách sơn đả ngưu, dẫn dụ kẻ địch vào bồng lai tiên cảnh hoặc địa ngục a tỳ, là bảo bối thần kì, vật bất ly thân, người còn vật còn, người vong vật mất. Nhược điểm là vật này có thần tính riêng, thường thì tùy nghi sử dụng nhưng khi đến cực hạn lại tự ý sát địch không thể kìm hãm... "Có thể gọi nó là "tuyệt thế thần binh" Vị cô nương đây muốn dùng thử 1 lần chăng. ? ...
Ta nguyện đầu ấp chăn gối, đời này kiếp này nâng khăn sửa túi cho nàng.

Người nữ kia bị điểm huyệt, tứ chi bất toại, á khẩu chỉ ú ớ vài câu. Bên ngoài màn đêm dày đặc, ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn dầu lạc bỗng phụt tắt.
------------------

Chương cuối:
Dâng kim khánh, ve sầu thoát xác
Kế nghi binh, Bang chủ vô song


[​IMG]


Đêm đó, cũng là một đêm dài vô tận đối với huynh đệ nhà wagon, chưa bao giờ huynh đệ lại tá hỏa tứ phương thế này. Hắc toàn phong trầm ngâm nghĩ ngợi mông lung, Tam ngũ sở mộc rít liên hồi, khói bốc lên nghi ngút, bỗng một chấm tàn đỏ rơi vào tay bỏng rát, làm Hắc toàn phong chợt tỉnh cơn mê muội, trong đầu lóe lên một ý, bèn thì thầm với lão huynh nongdan2014:

- Đệ có ý này, lão huynh xem có được không?
- Đệ tinh thông binh pháp, cứ nói xem sao, may ra tìm lại được các huynh đệ khác quanh đây.
- Giờ ta dùng hỏa công kế, vừa đốt lửa, vừa bảo bối của olala, thay nhau ca hát vang trời, các huynh đệ thấy lửa sáng, nhận ra ám hiệu sẽ hội quân về. Đám thảo khấu sẽ nghĩ ta có viện binh, đang nhử chúng, tất không dám động thủ, chờ trời gần sáng thì rút quân.
- Đệ nói có lý lắm, tiến hành thôi. Lão huynh đáp, rồi dõng dạc tuyên bố:
- Giờ Bang chủ cùng là Đại lão nhất thời bặt vô âm tín, ta ít nhiều cũng là cao niên nhất ở đây, nên tạm nắm binh quyền, tất cả phải nghe ta huấn thị, mới mong thoát khỏi nơi này, mới tính chuyện đoàn viên. Bất luận già trẻ, gái trai mỗi người đều phải đi kiếm bằng được một bó củi khô về cho ta.

Đợi một lúc, củi khô đã về, chất thành đống cao hơn mái nhà, lão huynh nongdan2014 đích thân châm lửa cháy, sáng rực cả một vùng trời, lại sai mang bộ "Khuếch thanh tạo nhạc" của Đại đệ olala để mọi người thi nhau nhảy múa, ca hát tưng bừng trong đêm tối. Các huynh đệ ẩn nấp sau các cánh rừng, thấy lửa cháy, lại nghe tiếng ca cùng mật khẩu thì lẳng lặng theo hướng ánh lửa kéo nhau về hội quân, chẳng mấy chốc đã tề tựu. Bang chủ đích thân kiểm quân, không thiếu một người, nhân lúc trời chưa sáng rõ, lệnh cho rút quân thần tốc về hướng kinh thành.

Hắc động chủ cho thám sỹ đi dò la, đến chỗ đám lửa đang cháy, mà không còn người nào, chỉ còn lại bộ khếch thanh đang phát tiếng ầm ĩ, thì biết bị lừa, lập tức hô quân truy đuổi, nhưng đoàn wagon xa mã đã cao chạy xa bay. Hắc động chủ sai quân truy kích, đến tô giới Hòa Bình nghênh chiến cả với cấm quân để cướp bằng được báu vật.

Lúc này, đoàn xa mã wagon đã vào đến Mai hoa gia trang, hành lễ dâng kim khánh cho Tri phủ Hòa bình. Thấy ồn ào bên ngoài, tri phủ lệnh sai nha ra xem, lập tức bị hạ gục, Hắc động chủ cùng năm mươi kiếm khách hùng dũng tiến thẳng vào lễ đường, quát lớn:

- Bang chủ wagon kia, mau mang báu vật cho ta, hôm nay, vào đến đây ta đã xác định, không lấy được báu vật thì bỏ xác lại đây rồi.

Nghe thấy vậy, tri phủ Hòa bình đập bàn quát lớn:

- Hắc động chủ không được manh động, bang chủ wagon thành ý dâng ta chiếc kim khánh, chỉ là vật làm ám hiệu nhận ra nhau trên toàn cõi giang hồ, hà cớ nhà ngươi phải đoạn tình mà cướp lấy.

Nghe thấy vậy, lại mục sở thị wagon kim khánh trên tay tri phủ, Hắc động chủ mới hiểu ngọn ngành, bất giác sững người, rơi cả binh khí, đoạn ôm ngực quỵ xuống, thì thào một câu:

- Vậy là ba đời nhà ta săn lùng cũng uổng công rồi.

Những người đứng đó đều á khẩu không hiểu chuyện gì, lúc này, Bang chủ mới lên tiếng:

- Báu vật nhà ngươi cất công tìm kiếm, hao tổn không biết bao nhiêu kim ngân cùng là sinh binh há chẳng phải là đôi "NGŨ CẤP TRUYỀN CƠ" đã lưu lạc trên giang hồ mấy trăm năm nay, hay sao? giờ đã nằm trong "Mai động tổng kho" của wagon hội. Mấy ngày qua, huynh đệ ta xuân du hướng tây để nghi binh thôi, thực chất ta giao mật kế cho tâm phúc đi hướng nam chiếm về rồi.
........

Xuân Đinh dậu, năm Đại Quang thứ nhất, tức năm 2017 sau công nguyên, Bang chủ dùng kế hiểm chiếm thành công đôi Ngũ cấp truyền cơ cuối cùng trong thiên hạ về cho wagon hội, giao cấm quân thị vệ cai quản nghiêm ngặt. 

Kể từ đó, giang hồ không còn đồn đại đến báu vật này nữa.

Chuyện Thị vệ với thiếu nữ người Mông không biết thực hư ra sao, chỉ biết rằng, trong buổi luận công ban thưởng không thấy nhắc đến chức Tây tiến ngự tiền thị vệ.

Các huynh đệ tham gia xuân du năm đó, tất thảy hơn ba mươi người già trẻ, đều bình an vô sự, cổ sử còn lưu lại gồm:

1/ Thần hành kỹ nghệ đại lão minck
2/ Bang chủ Hieunam
3/ Tây tiến ngự tiền thị vệ dangtan77
4/ @tuangiga31mes2c
5/ @Koạt mo
6/ @toyota879919
7/ @quang41946
8/ Ngô Đức Vinh
9/ @nongdan2014
10/ Hắc toàn phong Mắt đen 69
11/ achi model
12/ thái tú
13/ @Psycho
14/ fly
15/ olala

Câu chuyện được viết dựa trên chuyến đi có thật của Câu lạc bộ Wagon, các tình tiết, nhân vật được hư cấu 7 phần thật, 3 phần hư.

Tác giả bài viết Koat Mo ( thành viên của Wagon Club )

Nguồn tin: Tác giả bài viết Koat Mo ( thành viên của Wagon Club )